Người dịch: Whistle
Lôi Bá Thiên đúng là thiên tài, nhưng nếu như không phải là bang chủ Thiên Hổ bang, có cả bang hỗ trợ, e rằng ông ta cũng không thể phá lục quan.
Dược lực của Thiên Vương đan rất hữu ích trước khi phá tứ quan.
“Xung Thiên Ưng!”
Kim Ưng tóc tai bù xù, xông vào:
“Đã sắp xếp xong, ngươi mau đến xem.”
“Được!”
Chu Giáp sáng mắt, đứng dậy.
…
“Chữ viết của Công tộc vốn đã rất đặc biệt, không có nhiều người biết, Thượng Cổ Thiên Văn lại càng hiếm, càng đừng nói đến chuyện nhận biết.”
“May mà gặp được ngươi, nếu không, không biết đến khi nào mới có thể cởi bỏ bí mật ở đây.”
Kim Ưng tên thật là Tạ Lập Quốc, xuất thân là nhà nghiên cứu, cực kỳ đam mê kỹ thuật.
Thực ra, trong mắt Chu Giáp, kiến thức mà Kim Ưng từng học đã không còn phù hợp với thời đại, may mà ông ta đã đào được không ít thứ tốt từ di tích này.
“Đồ ở đây, ngươi xem trước đi, ta nghiên cứu cỗ máy này đã.”
Kim Ưng đưa cho Chu Giáp một quyển sổ rồi cầm một thứ giống như máy tính bảng đến bên cạnh cỗ máy, thỉnh thoảng lại bấm bấm.
Chu Giáp nhận lấy quyển sổ, tiện tay lật xem.
“Ám lịch năm thứ 3, Diệu Thành rơi vào Khư Giới, mất mấy tháng để quét sạch hung thú ở gần đó, chuẩn bị cho tộc nhân đến sau.”
“Ám lịch năm thứ 7, Viện Khoa học xuất hiện ở một nơi cách xa ba vạn dặm, vì bị hung thú tấn công, nên tám chín phần mười nhà nghiên cứu bên trong đều gặp nạn, người sống sót dựa vào công sự trước đó để tồn tại, mấy tháng sau, tin tức truyền đến Diệu Thành, sau khi tổn thất mấy nghìn tinh nhuệ, rốt cuộc cũng cứu được.”
“Ám lịch năm thứ 36, Khôi Thi xuất hiện ở toàn thành dưới lòng đất, 317 vạn tộc nhân gặp nạn, đây là lần đầu tiên chúng ta tiếp xúc với tồn tại cấp bậc Hoàng Kim.”
Chu Giáp dừng lại, trầm ngâm suy nghĩ.
Quyển sổ này hình như là ghi chép của Công tộc về những chuyện mà bọn họ đã trải qua, không có miêu tả chi tiết về kỹ thuật, chẳng trách Kim Ưng không hứng thú.
Khôi Thi…
Chẳng lẽ là cương thi biến dị?
Cấp bậc Hoàng Kim, vậy mà lại khiến cho hơn ba trăm vạn người chết, hơn nữa, với kỹ thuật của Công tộc, chắc chắn là có công sự phòng ngự.
Vậy mà vẫn vô dụng.
Chu Giáp ổn định tinh thần, tiếp tục xem.
“Ám lịch năm thứ 51, gió lớn từ trên trời giáng xuống, quét ngang mấy ngàn dặm, gần một triệu người chết, sau đó, chúng ta điều tra được, có sinh vật Hoàng Kim đi ngang qua đây, không biết hình dáng.”
“Ám lịch năm thứ 93, Hoàng Kim sinh vật dẫn nước từ vỏ Trái Đất, lũ lụt kéo dài tám năm, các thành trì phải thay đổi kiến trúc.”
“…”
Trong sổ ghi chép lại tám lần Công tộc gặp phải Hoàng Kim sinh vật, hoặc là những tồn tại hư hư thực thực, mỗi lần đều gặp tai họa.
Đồng thời, không có ngoại lệ…
Tám lần này, Công tộc chưa từng giết chết Hoàng Kim sinh vật, chỉ có thống kê số người thương vong.
Điều này khiến cho Chu Giáp càng thêm nặng nề.
Ở Tàng Thư uyển trên Tiểu Lang đảo cũng có một ghi chép tương tự, cách giải quyết của lục tộc lúc đó chính là tránh xa những tồn tại đó.
Không thể tránh…
Thì chỉ có chết!
Cho dù là Bạch Ngân cũng không ngoại lệ.
“Ám lịch năm thứ 163, cường giả Bạch Ngân xuất hiện, tên Khải.”
“Sau khi Viện Khoa học thử nghiệm, Khải Hoàng có tuổi thọ là sáu trăm năm, khả năng phòng ngự, hồi phục, thể lực, trí lực đều vượt xa Hắc Thiết.”
“Tiến hóa toàn diện, vượt qua chủng tộc.”
“Sau đó, bắt đầu kế hoạch săn hung thú Bạch Ngân!”
“Mục tiêu: Bắt sống!”
“Mục tiêu săn bắn là Đằng Xà, Giáp Ngưu, Thiên Nhãn Quái, Hồn Ảnh…”
“Bắt đầu nghiên cứu chuỗi sinh vật, thăm dò căn nguyên của Nguyên Lực, va chạm hạt phản, thám hiểm không gian, kế hoạch duy trì sinh vật, kế hoạch quân đoàn nhân bản…”
Chu Giáp nhíu mày.
Hắn phát hiện những ghi chép trong sổ càng về sau sẽ càng khó hiểu.
Nhưng ý nghĩa đại khái thì Chu Giáp có thể hiểu được, chính là vì muốn thích ứng với Khư Giới, Công tộc dựa vào kiến thức tích lũy trước kia để bắt đầu nghiên cứu mới, nhằm thích nghi với hoàn cảnh của Khư Giới.
Khư Giới chưa chắc đã thích hợp với khoa học kỹ thuật trước kia.
Điều này đã được chứng minh ở Tinh Thành, máy móc vật lý bình thường có thể sử dụng bình thường, còn thiết bị điện tử phức tạp sẽ mất tác dụng vì thiếu một số bộ phận.
Không chỉ có khoa học kỹ thuật, võ học cũng vậy.
Võ kỹ của vương triều Đại Lâm, Nguyên Thuật của thế giới Phí Mục, khí thế pháp môn của Đế Lợi tộc, sau khi đạt đến một cảnh giới nhất định đều phải được cải tiến để thích ứng với Khư Giới.
Nhưng thí nghiệm của Công tộc đối với một sinh viên khối văn như Chu Giáp chẳng khác nào thiên thư.
Chỉ cần nhìn tên, Chu Giáp đã cảm thấy đau đầu rồi.
Cho đến khi…
“Ám lịch năm thứ 373, bắt đầu nghiên cứu sinh vật Hoàng Kim.”
Chu Giáp nghiêm mặt, cẩn thận xem:
“Đặc tính chung của sinh vật Hoàng Kim là gãy chi tái sinh, thính lực, thị lực siêu phàm, bay lượn trong không gian, không sợ nóng, lạnh…”
“Đặc tính riêng biệt là bất tử bất diệt (Sinh vật đại diện là Tu La Quỷ), khống chế trọng lực (Sinh vật đại diện là Quy Long), thân thể hóa thành năng lượng (Sinh vật đại diện là Diệt Đà)…”
“Khó có thể tiêu diệt!”
“Khó có thể giao tiếp!”
“Khó có thể hiểu được…”
“Cùng năm đó, bị thế lực thần bí Dao Trì cảnh cáo, không được vượt quá giới hạn.”
“Dao Trì?” Chu Giáp khó hiểu, tiếp tục xem.
“Không phải là sinh linh Hỗn Loạn thì không được chứng Hoàng Kim, đây là quy tắc do tồn tại bí ẩn ở Khư Giới đặt ra, nếu không, sẽ bị thiên phạt, toàn bộ chủng tộc sẽ bị diệt vong.”
“Viện Nghiên cứu tổ chức cuộc họp, kế hoạch về sinh vật Hoàng Kim của bản tộc sẽ bị trì hoãn, chuyển sang âm thầm tiến hành.”
Chu Giáp trầm ngâm suy nghĩ, xem ra ảnh hưởng của tổ chức tên là Dao Trì rất lớn, thậm chí ngay cả nghiên cứu của Công tộc cũng bị tạm dừng.
Lôi Bá Thiên đúng là thiên tài, nhưng nếu như không phải là bang chủ Thiên Hổ bang, có cả bang hỗ trợ, e rằng ông ta cũng không thể phá lục quan.
Dược lực của Thiên Vương đan rất hữu ích trước khi phá tứ quan.
“Xung Thiên Ưng!”
Kim Ưng tóc tai bù xù, xông vào:
“Đã sắp xếp xong, ngươi mau đến xem.”
“Được!”
Chu Giáp sáng mắt, đứng dậy.
…
“Chữ viết của Công tộc vốn đã rất đặc biệt, không có nhiều người biết, Thượng Cổ Thiên Văn lại càng hiếm, càng đừng nói đến chuyện nhận biết.”
“May mà gặp được ngươi, nếu không, không biết đến khi nào mới có thể cởi bỏ bí mật ở đây.”
Kim Ưng tên thật là Tạ Lập Quốc, xuất thân là nhà nghiên cứu, cực kỳ đam mê kỹ thuật.
Thực ra, trong mắt Chu Giáp, kiến thức mà Kim Ưng từng học đã không còn phù hợp với thời đại, may mà ông ta đã đào được không ít thứ tốt từ di tích này.
“Đồ ở đây, ngươi xem trước đi, ta nghiên cứu cỗ máy này đã.”
Kim Ưng đưa cho Chu Giáp một quyển sổ rồi cầm một thứ giống như máy tính bảng đến bên cạnh cỗ máy, thỉnh thoảng lại bấm bấm.
Chu Giáp nhận lấy quyển sổ, tiện tay lật xem.
“Ám lịch năm thứ 3, Diệu Thành rơi vào Khư Giới, mất mấy tháng để quét sạch hung thú ở gần đó, chuẩn bị cho tộc nhân đến sau.”
“Ám lịch năm thứ 7, Viện Khoa học xuất hiện ở một nơi cách xa ba vạn dặm, vì bị hung thú tấn công, nên tám chín phần mười nhà nghiên cứu bên trong đều gặp nạn, người sống sót dựa vào công sự trước đó để tồn tại, mấy tháng sau, tin tức truyền đến Diệu Thành, sau khi tổn thất mấy nghìn tinh nhuệ, rốt cuộc cũng cứu được.”
“Ám lịch năm thứ 36, Khôi Thi xuất hiện ở toàn thành dưới lòng đất, 317 vạn tộc nhân gặp nạn, đây là lần đầu tiên chúng ta tiếp xúc với tồn tại cấp bậc Hoàng Kim.”
Chu Giáp dừng lại, trầm ngâm suy nghĩ.
Quyển sổ này hình như là ghi chép của Công tộc về những chuyện mà bọn họ đã trải qua, không có miêu tả chi tiết về kỹ thuật, chẳng trách Kim Ưng không hứng thú.
Khôi Thi…
Chẳng lẽ là cương thi biến dị?
Cấp bậc Hoàng Kim, vậy mà lại khiến cho hơn ba trăm vạn người chết, hơn nữa, với kỹ thuật của Công tộc, chắc chắn là có công sự phòng ngự.
Vậy mà vẫn vô dụng.
Chu Giáp ổn định tinh thần, tiếp tục xem.
“Ám lịch năm thứ 51, gió lớn từ trên trời giáng xuống, quét ngang mấy ngàn dặm, gần một triệu người chết, sau đó, chúng ta điều tra được, có sinh vật Hoàng Kim đi ngang qua đây, không biết hình dáng.”
“Ám lịch năm thứ 93, Hoàng Kim sinh vật dẫn nước từ vỏ Trái Đất, lũ lụt kéo dài tám năm, các thành trì phải thay đổi kiến trúc.”
“…”
Trong sổ ghi chép lại tám lần Công tộc gặp phải Hoàng Kim sinh vật, hoặc là những tồn tại hư hư thực thực, mỗi lần đều gặp tai họa.
Đồng thời, không có ngoại lệ…
Tám lần này, Công tộc chưa từng giết chết Hoàng Kim sinh vật, chỉ có thống kê số người thương vong.
Điều này khiến cho Chu Giáp càng thêm nặng nề.
Ở Tàng Thư uyển trên Tiểu Lang đảo cũng có một ghi chép tương tự, cách giải quyết của lục tộc lúc đó chính là tránh xa những tồn tại đó.
Không thể tránh…
Thì chỉ có chết!
Cho dù là Bạch Ngân cũng không ngoại lệ.
“Ám lịch năm thứ 163, cường giả Bạch Ngân xuất hiện, tên Khải.”
“Sau khi Viện Khoa học thử nghiệm, Khải Hoàng có tuổi thọ là sáu trăm năm, khả năng phòng ngự, hồi phục, thể lực, trí lực đều vượt xa Hắc Thiết.”
“Tiến hóa toàn diện, vượt qua chủng tộc.”
“Sau đó, bắt đầu kế hoạch săn hung thú Bạch Ngân!”
“Mục tiêu: Bắt sống!”
“Mục tiêu săn bắn là Đằng Xà, Giáp Ngưu, Thiên Nhãn Quái, Hồn Ảnh…”
“Bắt đầu nghiên cứu chuỗi sinh vật, thăm dò căn nguyên của Nguyên Lực, va chạm hạt phản, thám hiểm không gian, kế hoạch duy trì sinh vật, kế hoạch quân đoàn nhân bản…”
Chu Giáp nhíu mày.
Hắn phát hiện những ghi chép trong sổ càng về sau sẽ càng khó hiểu.
Nhưng ý nghĩa đại khái thì Chu Giáp có thể hiểu được, chính là vì muốn thích ứng với Khư Giới, Công tộc dựa vào kiến thức tích lũy trước kia để bắt đầu nghiên cứu mới, nhằm thích nghi với hoàn cảnh của Khư Giới.
Khư Giới chưa chắc đã thích hợp với khoa học kỹ thuật trước kia.
Điều này đã được chứng minh ở Tinh Thành, máy móc vật lý bình thường có thể sử dụng bình thường, còn thiết bị điện tử phức tạp sẽ mất tác dụng vì thiếu một số bộ phận.
Không chỉ có khoa học kỹ thuật, võ học cũng vậy.
Võ kỹ của vương triều Đại Lâm, Nguyên Thuật của thế giới Phí Mục, khí thế pháp môn của Đế Lợi tộc, sau khi đạt đến một cảnh giới nhất định đều phải được cải tiến để thích ứng với Khư Giới.
Nhưng thí nghiệm của Công tộc đối với một sinh viên khối văn như Chu Giáp chẳng khác nào thiên thư.
Chỉ cần nhìn tên, Chu Giáp đã cảm thấy đau đầu rồi.
Cho đến khi…
“Ám lịch năm thứ 373, bắt đầu nghiên cứu sinh vật Hoàng Kim.”
Chu Giáp nghiêm mặt, cẩn thận xem:
“Đặc tính chung của sinh vật Hoàng Kim là gãy chi tái sinh, thính lực, thị lực siêu phàm, bay lượn trong không gian, không sợ nóng, lạnh…”
“Đặc tính riêng biệt là bất tử bất diệt (Sinh vật đại diện là Tu La Quỷ), khống chế trọng lực (Sinh vật đại diện là Quy Long), thân thể hóa thành năng lượng (Sinh vật đại diện là Diệt Đà)…”
“Khó có thể tiêu diệt!”
“Khó có thể giao tiếp!”
“Khó có thể hiểu được…”
“Cùng năm đó, bị thế lực thần bí Dao Trì cảnh cáo, không được vượt quá giới hạn.”
“Dao Trì?” Chu Giáp khó hiểu, tiếp tục xem.
“Không phải là sinh linh Hỗn Loạn thì không được chứng Hoàng Kim, đây là quy tắc do tồn tại bí ẩn ở Khư Giới đặt ra, nếu không, sẽ bị thiên phạt, toàn bộ chủng tộc sẽ bị diệt vong.”
“Viện Nghiên cứu tổ chức cuộc họp, kế hoạch về sinh vật Hoàng Kim của bản tộc sẽ bị trì hoãn, chuyển sang âm thầm tiến hành.”
Chu Giáp trầm ngâm suy nghĩ, xem ra ảnh hưởng của tổ chức tên là Dao Trì rất lớn, thậm chí ngay cả nghiên cứu của Công tộc cũng bị tạm dừng.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo